Bài giảng Ngữ Văn Lớp 7 - Tiết 31+32: Luyện tập tổng hợp phần tập làm văn - Trương Thị Phương Hoa

Bài giảng Ngữ Văn Lớp 7 - Tiết 31+32: Luyện tập tổng hợp phần tập làm văn - Trương Thị Phương Hoa

 Đề: Loài cây em yêu.

 1. Tìm hiểu đề, tìm ý:

* Tìm hiểu đề

Đối tượng biểu cảm: Loài cây

Tình cảm cần biểu hiện: (em) yêu (Yêu mến loài cây)

Chọn cây: phượng – loài cây tiêu biểu của thành phố Hải Phòng.

 

ppt 30 trang bachkq715 2680
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Bài giảng Ngữ Văn Lớp 7 - Tiết 31+32: Luyện tập tổng hợp phần tập làm văn - Trương Thị Phương Hoa", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
 GV: tr­¬ng thÞ ph­¬ng hoa TRƯỜNG THCS AN HỒNG HẢI PHÒNGCHÀO MỪNG CÁC THẦY CÔ ĐẾN DỰ GIỜNGỮ VĂN LỚP 7A2 (7A3)TIẾT 31,32. LUYỆN TẬP TỔNG HỢP PHẦN TẬP LÀM VĂN	Đề: Loài cây em yêu.	1. Tìm hiểu đề, tìm ý:* Tìm hiểu đềĐối tượng biểu cảm: Loài cây Tình cảm cần biểu hiện: (em) yêu (Yêu mến loài cây)Chọn cây: phượng – loài cây tiêu biểu của thành phố Hải Phòng.*Tìm ý: Cần có những ý chính nào trong từng phần?- Dẫn dắt, giới thiệu về cây phượng - Nêu cảm xúc chung 	2. Lập dàn bài: I. Mở bài:- Dẫn dắt, giới thiệu về cây phượng - Nêu cảm xúc chung- Gợi ý câu thơ viết về hoa phượng: Tháng năm về,hoa phượng nở xôn xaoĐỏ rực rỡ, cháy bỏng trời mùa hạHoa học trò tưng bừng nô nức quáLại nhớ trường, nhớ lớp đến nôn nao.(Trần Thị Tĩnh)II. Thân bài: 1/. Những đặc điểm đáng yêu của loài cây (hình dáng bên ngoài):	-Thân: to khỏe, .	- Cành lá sum xuê, .	- Hoa: màu đỏ thắm, vàng rực, . 	 .. = > Cảm xúc của em (trông rất đáng yêu, đẹp làm sao, ngẩn ngơ ngắm nhìn, . ) 2/. Những kỉ niệm (kí ức) đáng nhớ về loài cây:	- Trong cuộc sống của mỗi người :Vai trò, lợi ích gì? ( tạo cảnh đẹp, đem lại thu nhập cho gia đình, ..)	- Trong cuộc sống của em: nơi bạn bè sum hợp dưới góc cây, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, . 	- Tưởng tượng khi xa vắng loài cây ấy hay mai sau không còn em cảm thấy như thế nào? (cảm thấy như thiếu một thứ gì đó, buồn lắm, tiếc nuối, .) III. Kết bài: 	Khẳng định lại tình cảm của em đối với loài cây đó.	 Loài cây em yêuTháng năm về,hoa phượng nở xôn xaoĐỏ rực rỡ, cháy bỏng trời mùa hạHoa học trò tưng bừng nô nức quáLại nhớ trường, nhớ lớp đến nôn nao.(Trần Thị Tĩnh)Tháng năm về, hoa phượng nở xôn xao. Mùa hoa báo tin ve sầu buông những khúc nhạc rộn ràng trong vòm lá. Hoa phượng thắp lửa cháy lên sắc đỏ trong nắng hạ nồng nàn. Từng cơn gió nhẹ đưa hoa rơi từng cánh thả xuống sân trường gợi bao nhung nhớ khi trò rời xa trường học , Nghỉ hè, em thấy lòng xao xuyến nhớ về cây phượng trước sân trường. Cây phượng ấy không biết ai trồng tự bao giờ, từ lần đầu tiên đến trường em đã thấy ấn tượng rồi. Cây đứng sừng sững thật oai nghiêm,Rễ cây to, trồi lên cả trên mặt đất như những con rắn lớn. Thân cây cao hơn cả cổng trường, to đến phải hai học sinh ôm mới hết. Vỏ thân cây màu nâu sẫm, xù xì in những vết hằn của thời gian. Cây phượng già có tán lá xum xuê, che mát cho cả khoảng sân trường. Là nơi cho những học sinh đến sớm ngồi nghỉ ngơi. Và phượng cũng là dấu hiệu báo mùa thi, là một biểu tượng cho ngôi trường; thành phố của em. Em yêu và tự hào về loài cây này. Suốt cả năm, cây phượng già như một người bảo vệ trầm tĩnh, im lặng đứng gác cho cả ngôi trường. Đến cuối tháng tư, đầu tháng năm, cây cựa mình, vươn dậy. Từ trong những cành khô, những mầm hoa dần nhú ra, hút hết những cái nóng đổ lửa của mùa hè để mà bùng cháy. Ngay cả quá trình ấy cũng diễn ra hết sức thầm lặng. Ngày ngày, rất nhiều học sinh đi ngang qua nhưng chẳng mấy ai để ý. Chỉ đến khi tiếng ve râm ran cả góc trời, các cô cậu học trò đã thi xong, mọi người mới chợt giật mình nhận ra, thì lúc ấy, hoa phượng đã nở đỏ rực cả san trường. Màu hoa đỏ báo hiệu một mùa thi vất vả đã trôi qua, mùa hè đã về. Màu đỏ ấy đem đến niềm vui sướng cho em một kì nghỉ dài ngày, nhưng cũng đem đến nỗi buồn của sự chia xa. Có những cô cậu học trò phải tạm xa trường vài tháng, nhưng cũng có những người có lẽ là không biết bao giờ mới được trở lại nhu cac hoc sinh lop 9. Ai đã xa ngôi trường thì Mỗi lần nhìn thấy hoa phượng nở cũng thổn thức nhớ về những ngày tháng học trò vô tư của mình. Dường như bất kì học sinh nào cũng từng ép hoa phượng thành cánh bướm cất trong cuốn vở. Đó không phải chỉ là một trò chơi, mà đó là cách thức riêng để giữ lại kỉ niệm đẹp của học sinh. Rồi học sinh nghỉ hè. Ngôi trường lại cô đơn, vắng bóng người. Cây phượng cô đơn trên sân trường, thả cánh đếm thời gian, hoa vẫn đỏ rực như thế, cháy hết mình đợi chờ cho đến tận ngày học sinh trở lại trường, lại được gặp những khuôn mặt thân thương ấy mới chịu tàn phai. Mỗi ngày đến trường, em thường ngước nhìn lên tán lá xanh của cây phượng già ấy. Nhìn để chờ đợi, để trông ngóng những đốm lửa phượng đỏ ấy bùng lên. Khi ấy, em lại thêm yêu cây phượng, thêm yêu ngôi trường và tuổi học trò ngây thơ của mình.Cảm nghĩ về dòng sông quê hươngDàn ý . Mở bàiNêu hoàn cảnh và tình cảm của em về con sông quê hương.2. Thân bài-Trong tâm trí luôn in đậm hình bóng con sông:+ Yêu vẻ đẹp của nó: con sông nằm bên kia rặng tre chân đê, uốn lượn mềm mại, màu nước thay đổi theo mùa.+ Yêu quý con sông vì nó đã làm nên bãi bồi màu mỡ, cung cấp nước, nguồn lợi thuỷ sản.- Em nhớ da diết những kỉ niệm trên dòng sông quê hương nơi em cùng bạn bè tắm mát hằng ngày- Nay về thăm quê, em thấy buồn day dứt vì dòng sông bị ô nhiễm, không còn đẹp như trước nữa.3. Kết bàiNhững suy nghĩ của em về trách nhiệm để giữ gìn cho dòng sông quê thêm đẹp, phải biết trân trọng và giữ gìn nét đẹp mà thiên nhiên ban tặng. Cuộc sống ở làng quê, ở đồi xóm là một cuộc sống mà không ít người mong muốn. Và còn kì diệu hơn nữa khi cuộc sống ấy gắn liền với một dòng sông êm đềm, dịu dàng, mát lành – một dòng sông của sự tươi trẻ, của sức sống.Quê tôi, nơi đã chứng kiến cả tuổi thơ của tôi, cũng có một dòng sông xanh mát. Liệu còn điều gì sung sướng hơn khi trên một miền quê xa xăm, hẻo lánh lại có một dòng sông chảy qua, dòng sông đã từng cho tôi một tuổi thơ thật tuyệt vời. Tôi yêu dòng sông quê hương tôi như yêu chính gia đình tôi, như chính tình yêu mà tôi dành cho nơi xóm làng quen thuộc. Cứ mỗi khi nhớ đến dòng sông ấy, kí ức về tuổi thơ lại hiện lên, rõ ràng, rành rọt như một chuyện mới xảy ra, dường như chính dòng nước mát lành của dòng sông đã gột bỏ những lớp bụi. Tôi nhớ, trong kỷ niệm của tôi, con sông đặc biệt ấy uốn mình quanh làng xóm, rồi chập vào một nhánh sông khác, đổ ra biển. Chẳng thể nào quên được cái cảm giác ấy, một sự choáng ngợp, một sự ngạc nhiên đã ập đến trong tôi vào lần đầu tiên nhìn thấy nó. Con sông quê tôi không rộng lắm nhưng chiều dài của nó chẳng thể nào bao quát hết được, vẫn tiếp tục chảy ở phía đường chân trời. Chẳng hiểu tại sao dường như con sông đã in trong kí ức tôi một thông điệp kì lạ – bất cứ khi nào tôi nhớ tới dòng sông, lại nhớ tới quê hương, xóm làng. Tôi còn nhớ những lần tập bơi bên bờ sông, còn nhớ lần đầu tiên được vùng vẫy trong làn nước đỏ au đó, một cảm giác mát lành, sung sướng dịu ngọt đã ập đến với tôi một cách ngẫu nhiên, khiến tôi cảm thấy như được đến với một nơi tràn ngập những sự vui vẻ. Rồi tôi nhớ tới những lần chèo thuyền trên sông, nhớ tới những lần đi chăng lưới đánh cá trên sông cùng bố. Con sông quê tôi thật lạ kì, nước sông đỏ au vì phù sa nhưng cũng một phần đỏ vì màu hồng của cá diếc, cá chép. Những bầy cá đông nhung nhúc tụ tập dưới làn nước mát lành. Mỗi khi nắng đổ lên sông, mặt nước lại ánh lên như được dát bạc. Rồi những suy nghĩ thơ dại cũng qua đi, tôi lại tiếp tục sống bên dòng sông tôi yêu quý. Những kỷ niệm vê dòng sông luôn khiến tôi bồi hồi, xúc động. Đó là những lần mò trai cùng lũ bạn, những lần mà cát vàng như bám đầy chân tay, hay những lần tôi tức giận, làn nước mát mẻ ấy lại vỗ vê tôi, xoa dịu những giận hờn trong tôi, cho tôi được sống trong sự dịu dàng, ngọt ngào của tuổi thơ, sẽ chẳng bao giờ tôi quên được cái vị mặn mặn, ngòn ngọt của nước sông quê tôi, chẳng thể quên được bầy cá chép, cá diếc đông đúc ấy. Tôi sẽ chẳng thể nào có một tuổi thơ trong sáng, ngọt ngào, dịu dàng nếu không có dòng sông yêu quý ấy. Làm sao mà tôi không yêu, không quý một dòng sông như thế cơ chứ, một dòng sông đã cho tôi tuổi thơ đầy ngọt ngào, một kí ức chẳng thể nào quên. Rồi mai đây, có thể tôi là một bác sĩ, một kĩ sư hay một người lao động nhưng tôi vẫn chỉ là một đứa trẻ bé bỏng đối với dòng sông yêu thương. Dòng sông ấy mãi luôn sát cánh bên tôi, tiếp thêm sức lực để tôi vững tin vào con đường đi tới tương lai tươi sáng muôn màu. Dàn ý Cảm xúc của em trước nụ cười của mẹa) Mở bài- Giới thiệu về nụ cười của mẹ em.- Cảm nghĩ chung về nụ cười của mẹ: nụ cười yêu thương, gần gũi, ấm áp...Ví dụ: Vẫn biết thế gian có muôn vàn vẻ đẹp nhưng có lẽ đối với tôi, nụ cười của mẹ là đẹp nhất trần đời. Bạn sẽ cười khi tôi nói thế, thật sự là không biết tự bao giờ tôi đã yêu nụ cười của mẹ. Từ hồi còn bé thơ đến khi lớn khôn, biết yêu thương, trưởng thành như ngày hôm nay, nụ cười ấy luôn dõi theo từng bước chân, hơi thở của tôi...b) Thân bài* Những đặc điểm nụ cười của mẹ- Nụ cười của mẹ rất dịu dàng, hiền hậu...- Nụ cười rất có duyên (tả nụ cười: tươi như hoa, lúm đồng tiền, hàm răng trắng ngời, )- Mỗi lần mẹ cười là những vết nhăn mờ quanh mắt nheo lại.- Hàm răng trắng sáng lộ ra, làm nụ cười ấy càng thêm hạnh phúc.* Các biểu hiện sắc thái nụ cười của mẹ- Nụ cười đem lại sự ấm áp và niềm tin tưởng cho em.- Nụ cười vui, thương yêu.- Nụ cười khuyến khích, động viên từng bước trưởng thành của con- Nụ cười tha thứ, bao dung khi em mắc lỗi.- Những khi vắng nụ cười của mẹ, em cảm thấy buồn, trống trải và nhớ mẹ- Bản thân em phải luôn chăm ngoan và học giỏi để luôn thấy nụ cười của mẹ.Nụ cười của mẹ Con cảm nhận nụ cười thuở ầu ơ Mẹ hátNâng con lững chững đứng làm ngườiÔi nụ cười...Có những phút yếu lòng, có khi những khi vấp ngã, có những khi lầm lỡ ta đều cần một điểm tựa, một chỗ dựa vững chắc về mặt tinh thần để sẵn sàng bước tiếp. Và trong hành trình dài rộng ấy của cuộc đời, hẳn những hình ảnh tươi đẹp về nụ cười của mẹ cũng giống như một điểm tựa tinh thần vững chãi ấy. Nụ cười của mẹ với tôi, vừa như dòng suối mát trong, vừa như ánh nắng mai chan hòa, ấm nóng, nụ cười của mẹ tôi là đẹp nhất trên đời. Mẹ tôi năm nay đã ngoài 30 tuổi. ở mẹ tôi thấy toát lên những nét mộc mạc, đằm thắm, rất duyên dáng cũng rất cứng cỏi như vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam bao đời. Sinh ra trong khó nhọc, lam lũ với ruộng đồng, kể cả khi nuôi nấng chúng tôi trưởng thành khôn lớn, có nhưng khi đau đớn, mệt mỏi, có những khi túng thiếu khó khăn nhưng chưa bao giờ mẹ để cho tôi nhìn thấy mẹ thở dài, ngao ngán. Mẹ luôn mỉm cười rạng ngời để cho chúng tôi thêm niềm tin và tình yêu vào cuộc sống. Có những khi tôi được điểm cao, có những khi làm được việc tốt tôi khoe với mẹ, mẹ rạng rỡ một nụ cười trên môi như nụ hồng buổi sớm. một nụ cười đầy mãn nguyện và tự hào, một nụ cười đầy thánh thiện và nhân hậu. Nụ cười ấy cho tôi cảm giác mình cũng thêm tự hào và càng khát khao làm thêm những điều tốt đẹp cho cuộc sống này. Nhưng mẹ không chỉ nở nụ cười khi ấy. Mỗi khi tôi buồn, mỗi khi tôi làm sai, hay mỗi khi gặp thất bại hoặc nản lòng về con đường mình đang đi, mẹ lại nở nụ cười dịu dàng như dòng suối ngọt cho tôi cảm giác bình yên, tin tưởng và sự động viên. Nụ cười của mẹ tựa như liều thuốc thần tiên có thể chữa lành vết thương lòng, khỏa lấp những khoảng trống, xua tan đi những lo âu của tuổi trẻ. Mẹ là tất cả những điều tuyệt vời ấy. Có nhà thơ đã viết:Nụ cười hình hạt lúaNụ cười hình củ khoai Nụ cười của mẹ tôi cũng mộc mạc như hình củ khoai, hạt lúa. Tôi nghĩ rằng, có nhiều những điều hạnh phúc dù nhỏ bé, bình dị hay lớn lao kì vĩ, một thứ hạnh phúc tuyệt vời mà chúng ta đều dễ dàng và may mắn được hưởng đó là ngắm nhìn nụ cười của mẹ. đó là món quà tinh thần quý giá, là điểm tựa, là niềm tin, là sức mạnh, là tình yêu và cũng là sợi dây vô hình buộc chặt ta hơn trong dòng đời vô định, trong sự trôi nổi, chìm lắng, quên nhớ của đời người. Nụ cười lấm tấm những giọt mồ hôi, lấp lánh niềm tự hào, hay nụ cười trong sự buồn bã âu lo cũng đều mang ý nghĩa nhất định của nó, đều khiến ta cần phải suy ngẫm thật lâu và thật sâu. Mẹ ơi, mong rằng những tháng ngày rộng dài phía trước con sẽ làm nụ cười trên môi mẹ luôn rạng rỡ mãi mãi.. Nụ cười của mẹ khiến cho gia đình được hạnh phúc , bình yên . Nụ cười của mẹ chính là nguồn động lực giúp tôi vượt qua mọi khó khăn, biến cố. Và tôi muốn nói với mẹ rằng: Được làm con của mẹ là điều hạnh phúc nhất. Con yêu mẹ và mong nụ cười của mẹ nở mãi trên môi.Cảm nghĩ về đêm trăng Trung Thu1. Mở bài:- Giới thiệu:+Tết Trung thu dành cho thiếu nhi là một phong tục cổ truyền mang ý nghĩa đẹp đẽ.+Đêm Trung thu không gian lung linh, huyền ảo, trăng sáng, tròn vành vạnh - Cảm xúc: yêu thích đêm trăng Trung thu2. Thân bài:a. Những cảm xúc đợi chờ đêm trung thu: háo hức, hồi hộp,... b.Những vẻ đẹp của đối tượng gợi lên cảm xúc* Yêu thích cảnh đẹp đêm trăng vào các thời điểm:+ Lúc xẩm tối: - Màn đêm dần buông, bầu trời thăm thẳm, lấp lánh sao.- Trăng lấp ló, thấp thoáng sau luỹ tre xa xa.- Gió thổi mát lộng, cây cối đu đưa ...- Làng xóm nhộn nhịp chuẩn bị bày cỗ Trung thu.+ Lúc trăng lên:- Mặt trăng tròn vành vạnh như chiếc đĩa bạc lơ lửng giữa không trung.- Ánh trăng vằng vặc soi rõ nhà cửa, vườn cây, dòng sông, con đường, cánh đồng...- Trên đường làng, trẻ em nối đuôi nhau rước đèn, ca hát mừng trăng.- Cảnh phá cỗ vui vẻ ở sân đình...- Trăng trung thu đẹp đầy ấn tượng+ Về khuya- trăng càng lên cao, sáng rực tỏa sáng lung linh khắp mọi ngõ ngách, cảnh vật hiện rõ.- Bầu trời càng trong xanh, sao lấp lánh - Gió thổi mát rượi , dễ chịu - Côn trùng cất tiếng tạo bản nhạc đồng quê dưới trăng.Yêu thích II. Kết bài - Nhận xét về đêm trăng trung thu- Thể hiện tình cảm yêu mến đêm trăng trung thu, làng xóm, quê hương. Đêm trăng trung thu... Mặt trời đã lặn, màn đêm dịu dàng buông xuống. Bầu trời thăm thẳm, lấp lánh muôn vạn vì sao. Xa xa, phía cuối làng, vầng trăng thu đang từ từ nhô lên khỏi lũy tre tím mờ trong làn sương mỏng. Tiếng trống ếch khuấy động không khí vốn tĩnh lặng ở chốn thôn quê. Đêm trung thu trăng đẹp tuyệt vời,ngập tràn những kỉ niệm vui tươi và hạnh phúc của trẻ thơ. Tôi nhớ như in vẻ đẹp của đêm trăng trung thu khi tôi còn học lớp năm. Chưa bao giờ tôi hết say đắm vẻ đẹp của vầng trăng đêm thu ấy. Giờ đây mỗi khi ngước mắt lên bầu trời đêm trăng trung thu tôi vẫn luôn cảm thấy rạo rực, xao xuyến. Đó chính là sự rung động trước vẻ đẹp tuyệt vời của tạo hóa. Giữa khoảng không sâu thẳm của bầu trời đêm nổi bật lên một vầng trăng sáng tròn đầy. Vầng trăng tròn vành vạnh như được mẹ tạo hóa đúc khuôn. Ánh trăng dát vàng xuyên qua kẽ lá, nhành cây như dệt trải lên không gian một tấm thảm đẹp diệu kì. Vầng trăng sáng trong, ấp ôm cảnh vật, tắm ánh sáng dịu ngọt lên đầu, lên cổ, lên vai chúng tôi - những đứa trẻ hồn nhiên đang vui đùa rước đèn, phá cỗ. Không gian đêm trăng huyền ảo đưa chúng tôi vào những câu chuyện về chú Cuội chăn trâu dưới gốc đa, chị Hằng xinh đẹp với vui đùa cùng thỏ ngọc. Vẻ đẹp đêm trăng cùng những câu chuyện cổ tích ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn tuổi thơ tôi. . Trăng thu lên, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa bạc, nổi bật trên nền trời đêm. Ánh trăng ngời ngời tỏa sáng, soi rõ từng cảnh vật trên mặt đất. Dòng sông uốn khúc quanh làng như dải lụa bạc lấp lánh trăng. Đồng lúa càng trở nên mênh mông dưới ánh trăng rằm. Đêm trăng trung thu, mẹ mua cho anh em chúng tôi những chiếc đèn ông sao rực rỡ và chuẩn bị một mâm cỗ vô cùng bắt mắt để chúng tôi cùng bạn bè đón trăng. Dưới bàn tay khéo léo của mẹ tôi, chúng tôi có được mâm cỗ rất ngon và đẹp. Khi rước đèn thì tập trung rất đông, đi đến đâu là náo nhiệt đến đó. Tiếng hát xen lẫn tiếng trống ếch, trống cơm náo nức. Ánh đèn lấp lánh hòa cùng ánh trăng làm sáng cả vùng không gian mà chúng tôi đặt chân qua. Những nụ cười giòn giã, hồn nhiên, những ánh mắt vui tươi, hạnh phúc ngập tràn trong đêm trăng trung thu sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí tôi. Sau khi rước đèn, chúng tôi trở về đình làng xem văn nghệ và cùng bạn bè phá cỗ. Những câu hò, tiếng hát vang xa trong đêm trăng trung thu, khoảnh khắc cùng bạn bè phá cỗ dưới ánh trăng mãi là những kỉ niệm tuổi thơ thật đẹp trong tôi. Trăng đã ngả bóng dần để về với chân trời. Tiếng rích ri của bầy dế vang vọng xa xăm gợi lên cái gì man mác, bâng khuâng. Tiếng bước chân rậm rịch tỏa về khắp ngả. Chỉ một lát sau, làng tôi lại chìm trong vẻ êm đềm, tĩnh lặng quen thuộc của đêm quê. Trên cao, trăng vẫn rời rợi sáng với vẻ đẹp say đắm, mê hồn. Những hàng cau, cây rơm, mái nhà... in bóng đen sẫm trên mặt đất. Tiếng bầy vạc ăn đêm gọi nhau văng vẳng, xa vời như gợi lại một thời cổ tích nên thơ. Đêm thu, trăng sáng quá! Khung cảnh làng tôi vốn đã đẹp, trong đêm trăng rằm lại càng thêm đẹp, giống như một bức tranh thiên nhiên thơ mộng, gợi cảm giác về một cuộc sống no đủ, thanh bình. Có một cái gì đó thật mơ hồ len nhẹ vào hồn làm cho tôi xúc động mỗi khi nghĩ đến hai tiếng quê hương. Đêm trăng trung thu trong tuổi thơ tôi in dấu ấn cùng những lời ru, câu chuyện cổ tích của bà và mẹ . Giờ đây khi đã lớn, chỉ cần nghe âm thanh tiếng trống, thấy vầng trăng đêm trung thu là lòng tôi lại rộn lên những cảm xúc bồi hồi khó tả. Vầng trăng đêm trung thu của làng xóm, quê hương sẽ mãi không phai mờ trong tâm trí, trái tim tôi. GV: tr­¬ng thÞ ph­¬ng hoa TRƯỜNG THCS AN HỒNG HẢI PHÒNGCHÚC CÁC THẦY CÔ VÀ CÁC EM HỌC SINHLỚP 7A2 (7A3) MANH KHỎECHÀO MỪNG QUÝ THẦY CÔ

Tài liệu đính kèm:

  • pptbai_giang_ngu_van_lop_7_tiet_3132_luyen_tap_tong_hop_phan_ta.ppt