Bài giảng Ngữ Văn Lớp 7 - Tiết 42+43: Các yếu tố tự sự, miêu tả trong văn bản biểu cảm - Nguyễn Thị Xuân

Bài giảng Ngữ Văn Lớp 7 - Tiết 42+43: Các yếu tố tự sự, miêu tả trong văn bản biểu cảm - Nguyễn Thị Xuân

 Mùa thu năm ấy, gió thổi dữ dội. Căn nhà của ta mới dựng được vài tháng bị gió cuốn tung. Cái thì bay sang sông rải khắp bờ. Cái thì bị cuốn treo trên ngọn cây ở cánh rừng xa. Cái thì bị cuốn xuống rãnh mương đầy nước.

 Lũ trẻ ở thôn nam thấy ta già yếu nên thi nhau chạy ra cướp giật mà ta chẳng làm gì được. Chỉ một loáng, tất cả các mảnh tranh bị chúng lấy sạch, chạy tuốt vào lũy tre. Mặc cho ta gào thét khan cả cổ,đành phải chống gậy quay về với bao nỗi ấm ức.

 Đến lúc gió không thổi nữa thì mây đen kéo đến, trời đen như mực. Mưa ào ào trút xuống, trong nhà không có chỗ nào không dột, chiếc mền cũ mỏng tanh không đủ ấm, lại bị con đạp rách. Mưa ngoài trời cứ tiếp tục rơi, rơi mãi chẳng dứt. Ta từ lúc hoạn nạn đến giờ vốn chẳng ngủ được, lại thêm bây giờ trời lạnh,mưa ướt lại càng khó ngủ.

 Ta chỉ mong sao có một ngôi nhà rộng muôn ngàn gian, để cho tất cả những kẻ nghèo, dân chúng lầm than trong thiên hạ đều có chỗ nương thân, sung sướng. Than ôi! Nhưng đến bao giờ mới có được. Có như vậy thì riêng một nhà ta, một mình ta chịu chết rét ta cũng thấy vui.

 

pptx 6 trang bachkq715 3640
Bạn đang xem tài liệu "Bài giảng Ngữ Văn Lớp 7 - Tiết 42+43: Các yếu tố tự sự, miêu tả trong văn bản biểu cảm - Nguyễn Thị Xuân", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tiết 42-43Các yếu tố tự sự và miêu tả trong văn biểu cảmBài ca nhà tranh bị gió thu phá 	 Đỗ Phủ.Tháng tám, thu cao, gió thét già, Cuộn mất ba lớp tranh nhà ta.Tranh bay sang sông rải khắp bờ,Mành cao treo tót ngọn rừng xa,Mảnh thấp quay lộn vào mương sa.Trẻ con thôn nam khinh ta già không sức ,Nỡ nhè trước mặt xô cướp giật,Cắp tranh đi tuốt vào lũy treMôi khô miệng cháy gào chẳng được , Quay về, chống gậy lòng ấm ức !Giây lát gió lặng, mây tối mực,Trời thu mịt mịt đêm đen đặc.Man vải lâu năm lạnh tưa sắt,Con nằm xấu nết đạp lót nátĐầu giường nhà dột chẳng chừa đâuDày hạt mưa, mưa, mưa chẳng dứt.Từ trải cơn loạn ít ngủ nghêĐêm dài ướt át sao cho trót?Ước được nhà rộng muôn ngàn gian, Che khắp thiên hạ kẻ sĩ nghèo đều hân hoan ,Gió mưa chẳng núng, vững vàng như thạch bàn!Than ôi ! Bao giờ nhà ấy sừng sững dựng trước mắt,Riêng lều ta nát , chịu chết rét cũng được!Đoạn 1: - Tự sự ( 2 câu đầu)	- Miêu tả (3 câu sau) Tả gió mạnh làm tốc mái nhà Đoạn 2: - Tự sự kết hợp với biểu cảm Cảnh trẻ con cướp tranh và nỗi bất lực của nhà thơ Đoạn 3: - Tự sự , miêu tả ( 6 câu đầu), biểu cảm (2 câu cuối) Tả, kể những nỗi khổ dồn dập của nhà thơ Đoạn 4: - Biểu cảm Ước mơ cao thượng của nhà thơ Mùa thu năm ấy, gió thổi dữ dội. Căn nhà của ta mới dựng được vài tháng bị gió cuốn tung. Cái thì bay sang sông rải khắp bờ. Cái thì bị cuốn treo trên ngọn cây ở cánh rừng xa. Cái thì bị cuốn xuống rãnh mương đầy nước. Lũ trẻ ở thôn nam thấy ta già yếu nên thi nhau chạy ra cướp giật mà ta chẳng làm gì được. Chỉ một loáng, tất cả các mảnh tranh bị chúng lấy sạch, chạy tuốt vào lũy tre. Mặc cho ta gào thét khan cả cổ,đành phải chống gậy quay về với bao nỗi ấm ức. Đến lúc gió không thổi nữa thì mây đen kéo đến, trời đen như mực. Mưa ào ào trút xuống, trong nhà không có chỗ nào không dột, chiếc mền cũ mỏng tanh không đủ ấm, lại bị con đạp rách. Mưa ngoài trời cứ tiếp tục rơi, rơi mãi chẳng dứt. Ta từ lúc hoạn nạn đến giờ vốn chẳng ngủ được, lại thêm bây giờ trời lạnh,mưa ướt lại càng khó ngủ. Ta chỉ mong sao có một ngôi nhà rộng muôn ngàn gian, để cho tất cả những kẻ nghèo, dân chúng lầm than trong thiên hạ đều có chỗ nương thân, sung sướng. Than ôi! Nhưng đến bao giờ mới có được. Có như vậy thì riêng một nhà ta, một mình ta chịu chết rét ta cũng thấy vui.TRÂN TRỌNG KÍNH CHÀO

Tài liệu đính kèm:

  • pptxbai_giang_ngu_van_lop_7_tiet_4243_cac_yeu_to_tu_su_mieu_ta_t.pptx